Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

LỜI SỐNG THÁNG 12 - 2010

 “Đối với Thiên Chúa, không gì là không thể làm được”
                                                                                     (Lc 1:37)
K
hi thiên thần báo tin, Đức Maria đã hỏi: “Việc ấy làm sao được, vì tôi không biết đến việc vợ chồng?” (Lc 1:34); thiên thần trả lời: “Đối với Thiên Chúa, không gì là không thể làm được” và, để làm chứng cho điều đó, thiên thần đưa ra mẫu gương của bà Ê-li-za-bét, người trong tuổi già đã thụ thai một con trai. Đức Maria đã tin điều đó và trở thành Mẹ của Chúa.
 “Đối với Thiên Chúa, không gì là không thể làm được”
      Vậy làm sao chúng ta thực hành được Lời này trong cuộc sống hàng ngày?
Có lúc tất cả chúng ta đều phải đương đầu với những tình trạng khó khăn, đau thương, trong cuộc sống của riêng mình cũng như trong mối liên hệ với người khác. Và đôi khi chúng ta cảm thấy mình bất lực, vì thấy nơi mình những dính bén với tạo vật và với người khác, những cái làm ta trở thành nô lệ cho những ràng buộc mà ta muốn thoát ly. Thường ta đứng trước những bức tường dửng dưng cùng ích kỷ, và ta cảm thấy đuối sức trước những biến cố xem ra vượt trên sức mình.
    Vậy, trong những lúc đó, Lời sống có thể giúp đỡ ta. Đức Giêsu để cho ta có được kinh nghiệm về tình trạng bất lực của mình, không phải có ý làm ta nản lòng, mà để giúp ta hiểu hơn rằng “Không gì Thiên Chúa không làm được”; hầu chuẩn bị cho ta nghiệm được quyền năng lạ lùng của ơn Chúa, quyền năng tỏ rõ chính khi ta nhận thấy rằng với sức hèn của mình ta không thể làm được.
 “Đối với Thiên Chúa, không gì là không thể làm  được”
    Khi nhắc lại cho mình điều này, trong những lúc khó khăn nhất, Lời Chúa đem lại cho ta sức mạnh chứa đựng nơi đó, bằng cách làm cho ta tham dự một cách nào đó vào chính sự toàn năng của Thiên Chúa. Tuy nhiên với một điều kiện, đó là ta phải thực hành ý của Người, bằng cách giải toả chung quanh ta tình thương đã được đặt vào nơi tâm hồn ta. Như thế ta sẽ hòa hợp với Tinh thương toàn năng của Thiên Chúa đối với các thụ tạo của Người, tình thương có thể làm mọi sự, đưa đến chỗ thực hiện những chương trình của Người cho từng người và cho toàn nhân loại.
      Nhưng có một lúc đặc biệt để ta có thể thực hành Lời này và nghiệm được tất cả sự hiệu nghiệm của nó: đó là khi cầu nguyện.
      Đức Giêsu đã dạy rằng bất cứ điều gì ta xin Chúa Cha nhân danh Người, thì Người sẽ ban cho ta. Vậy ta hãy thử xin Người điều ta ước mong nhất, với niềm tin chắc chắn là đối với Người không gì là không thể làm được: từ việc giải quyết những trường hợp thất vọng, cho đến hoà bình thế giới; từ việc chữa lành những căn bệnh nghiêm trọng, đến việc giải hoà những tranh chấp gia đình cũng như xã hội.
      Nếu sau đó nhiều người chúng ta, hoàn toàn đồng ý với nhau vì tình thương yêu nhau, cùng xin một điều, lúc đó chính Đức Giêsu ở giữa chúng ta là người cầu xin Chúa Cha và, theo lời Người hứa, ta sẽ nhận được.
Với lòng tin như vậy nơi Thiên Chúa toàn năng và nơi Tình thương của Người, một hôm chúng tôi cũng đã cầu xin cho một người, để cái ung thư nhìn thấy trên hình chụp “biến đi”, coi như đó là một sự sai lầm hay một bóng ma. Và đã xấy ra như vậy.
      Niềm tin tưởng vô biên này, niềm tin làm cho ta cảm thấy mình ở trên cánh tay của người Cha có thể làm được mọi sự, phải luôn cùng đi với những tình huống của đời ta. Không phải là lúc nào ta cũng sẽ nhận được điều mình xin. Sự toàn năng của Chúa là sự toàn năng của một người Cha và Người chỉ dùng tới nó để làm điều tốt cho con cái của Người, cho dù chúng biết hay không biết đến. Điều quan trọng là, trong cuộc sống, ta duy trì niềm chắc chắn rằng đối với Thiên Chúa, không gì không thể làm được, và điều này làm ta nghiệm được một niềm an bình chưa từng biết đến.
                                                                                                                                  C.l
 CHỨNG NHÂN TÌNH YÊU VÀ ĐỨC TIN
Chiara Badano sống ở Sassello, một thị trấn nhỏ Phía  Bắc nước  Ý. Ttừ lúc 9 tuổi đã bắt đầu sống linh đạo Hiệp Nhất. Chị yêu Thiên Chúa bằng cách làm theo Thánh ý của Ngài trong nhiều lĩnh vực trong cuộc sống của chị. Tìm ra mẫu  gương sống cho mình trong Chúa Gêsu, sống lời trong Kinh Thánh, chị yêu thương Thiên Chúa trong người đối diện và tìm cách thực hành Điều răn  của tình yêu trao đổi lẫn nhau, luôn sẵn sàng để bắt đầu lại sau những vấp ngã.
Điểm tựa của cuộc đời chị là Chúa Gêsu mà trên cây thập giá  đã cảm nhận sự bỏ rơi của Chúa Cha, người bạn thân nhất mà Ngài khám phá ra trong những đau khổ nhỏ và lớn của cuộc sống của mình.
Dưới đây là những chứng nhân đức tin của chị khi vẫn còn là một đứa trẻ và thiếu niên.
1. Có một lần Mẹ hỏi Chiara Luce là hãy tặng một vài đồ chơi của mình cho trẻ em nghèo, Chiara Luce trả lời ngay lập tức là không và đã đi vào phòng của mình nhưng sau đó khi người Mẹ tới gần phòng thì nghe Chiara Luce nói "cái này cho, cái này không. Cái này cho, cái này không..." Chiara Luce đã đổi ý và muốn cho trẻ em nghèo đồ chơi của mình, Chiara Luce chọn những đồ chơi tốt của mình và vui vẻ giải thích với Mẹ: " Con không thể cho các em bé những đồ chơi cũ. Con phải cho các em những cái tốt nhất!"
2. Ở trường tiểu học Chiara Luce luôn chú ý đến người bạn cùng lớp của mình, người bạn này mồ côi cha mẹ; Đến lễ Giáng Sinh Chiara Luce đã mời bạn mình về ăn trưa, Chiara Luce đã hỏi Mẹ là xếp bàn ăn với tấm khăn trải bàn đẹp nhất, bởi vì "hôm nay Chúa Gêsu sẽ đến giữa chúng ta!".
3.  Một lần, vào buổi tối Chiara Luce đã viết kinh nghiệm này: "Một người bạn bị ban đỏ, và tất cả đều sợ đến thăm bạn ấy. Tôi bàn với cha mẹ tôi là đem vài thứ đến cho bạn ấy, như vậy thì bạn sẽ không cảm thấy cô đơn một mình. Tôi nghĩ rằng sợ hãi nhiều thì yêu thương càng quan trọng hơn".
4. Một kinh nghiệm khi Chiara 12 tuổi: “Một ngày tôi thay mẹ đến ngủ ở nhà ông bà vì thời gian đó ông bà không được khoẻ lắm. Tối đó tôi cảm thấy rất buồn ngủ vì hơi mệt, nhưng tôi nghĩ, nếu như tôi ngủ say quá mà ông bà cần giúp đỡ gì đó thì tôi sẽ không nghe thấy được, như vậy tôi cố gắng thức, tôi dâng tất cả lên Chúa Giêsu. Và thực tế là trong đêm hôm ấy, ông của tôi đã thức dậy và tôi đã có thể giúp đỡ ông. Sáng hôm sau tôi thấy mệt, nhưng tôi cảm thấy rất vui”.
Suy niệm
MỖI NGÀY LÀ MỘT LỄ GIÁNG SINH
        Lễ Giáng Sinh!
 Ngôi Lời đã làm Người và thắp lửa tình yêu cho trần gian.
Lễ Giáng Sinh!
Tình yêu của Chúa châm lửa vào trần gian, thiêu đốt tâm hồn chúng con và làm cho chúng con yêu thương nhau như Ngài muốn!
Ngài hiện diện giữa chúng con.
Và mỗi ngày, nếu chúng con yêu mến nhau, nó là ngày Lễ Giáng Sinh.

1 nhận xét:

  1. Vũ Thủy hoàn toàn đồng ý với bạn: mỗi ngày, nếu chúng con yêu mến nhau, nó là ngày Lễ Giáng Sinh.

    Trả lờiXóa